Thoát xác cùng em nhân viên lễ tân mỗi khi có nhu cầu

Gọi là quán nhưng thực ra nó chỉ là khoảng đất tạm được căng mấy cái bạt lên dùng để bán phở tối mà thôi. Cười ha hả tôi trêu:
-Chị cầm mà nhét luôn vào là biết ngay đấy mà khì khì.. Chú bán phở chỉ nhìn tôi mà cười hề hề ra kiểu ăn uống vô ý tứ. -Ai cho cùng! ! Mới chỉ nhìn qua cái quần lót thôi mà ánh mắt đã rạng rỡ rồi chị Hà bảo:
-Công nhận là nó to thật đấy! Chú bán phở chỉ nhìn tôi mà cười hề hề ra kiểu ăn uống vô ý tứ. Gật đầu cái rụp nhưng không quên một câu nói sở khanh tôi bảo:
-Ha ha! Cười ha hả tôi trêu:
-Chị cầm mà nhét luôn vào là biết ngay đấy mà khì khì.. Quả thật lúc này đói vô cùng nên chị Hà mới ăn hơn nửa bát thì tôi đã sang bát thứ hai rồi. Cười ha hả tôi trêu:
-Chị cầm mà nhét luôn vào là biết ngay đấy mà khì khì.. Trề môi ra với giọng không thể nào tin tưởng tôi nói:
-Biết làm sao được, biết đâu dâm hơn, thấy trai đẹp là cuốn lấy bằng được.