Mẹ của thằng bạn đòi làm nữ cao bồi cho tôi coi

Thư gật, “Dạ, em cũng yêu anh nhất,” nhưng mắt cô nhòa đi trong bóng tối, tội lỗi và dục vọng như hai sợi dây vô hình siết chặt. Hay lại chiêu mới để dụ mình?” Cô đứng dậy, đẩy xe nôi đi:
“Cảm ơn anh, em xin lỗi vì những chuyện trước đây, đừng liên lạc nữa,” giọng kiên quyết. Về nhà, Thư giấu USB vào hộp trang sức dưới đáy ngăn kéo, tay run khi đóng lại, lòng mâu thuẫn: “Hắn nói xóa clip rồi, nhưng sao vẫn theo dõi mình, bàn tay hắn… Không, mình không nên vậy.” Hoàng ôm Thư từ sau khi cô lên giường, thì thầm: “Vợ, anh yêu em nhiều lắm đó biết không hả” giọng dịu nhưng chắc. Tại quán cà phê nhỏ, ánh đèn mờ ảo hắt lên tường gỗ, mùi cà phê rang thơm thoảng trong không gian kín đáo, tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên từ loa cũ. Hoàng khựng lại, tay siết nhẹ vai cô, giọng thoáng lạ: “Vợ, em sao vậy, em còn mệt hả?” Thư lắc đầu, “Dạ, không sao đâu anh, do anh làm em đừ người tối qua đó,” nhưng bàn tay cô dưới chăn run nhẹ, lòng rối: “Anh nghi gì rồi sao nổi, mình không được để anh biết.” Hoàng gật đầu, xách cặp đi, nhưng khi đóng cửa, anh ngoảnh lại nhìn Thư qua khe hở, mắt thoáng nét trầm tư.